Nguyễn Trần Kim Thoa giới thiệu Thúy Nga ASáu

 

Trong trường Nguyễn Thượng Hiền của chúng ta có nhiều cựu học sinh rất tài năng.

Một trong số những tài năng trẻ là cô bé Thúy Nga ASáu (nk 86- Lớp A6) của trường NTH ngày xưa.

 

Qua facebook, có lẽ một số các anh chị em đã được đọc những áng thơ mượt mà rất hay của Thúy Nga.

Thơ Thúy Nga viết về trường lớp, bạn bè, và những rung cảm riêng tư rất thân tình và đẹp đẽ.

 

Xin trân trọng giới thiệu em Thúy Nga, và kính mời quý Thầy Cô cùng các anh chị em CHS TB-NTH có dịp vào thưởng thức "trang thơ của Thúy Nga ASáu" trong web Hội.

 

Thân ái,

 

Kim-Thoa

HT nhiệm kỳ (2016-2018)

 

Có một khoãng trời mang tên A 6

Nơi mỗi người gửi một chút vô tư

Nơi ngập tràn ký ức ngây thơ

Nơi tình bạn bắt đầu và còn mãi

Rời bon chen rời ganh đua mê mải

Buông gánh áo cơm buông những muộn phiền

Cùng về đây A 6 Nguyễn Thượng Hiền

Cùng mơ lại giấc mơ làm người lớn

Cùng vui theo nắng vàng ngoài cửa lớp

Cùng buồn khi mưa phủ trắng sân trường

Chẳng bà con ruột thịt, thế mà thương

Chẳng thề hẹn, mà theo nhau hết kiếp

Cứ thế mãi hoài yêu thương thân thiết

Bạn với mình A 6 đã chung nôi.

 

A 6 Nguyễn Thượng Hiền

Thúy Nga A Sáu

 

 

 

Thơ Thúy Nga ASáu

 

Lời bàn của anh BN:

Một cô lớp trưởng A6 NK 86 rất thích làm thơ nhất là lúc buồn, hể buồn là có một bài thơ. Một năm nàng thơ buồn đến 300 lần ...hì hi. Xin mời xem bài thơ thứ 35: 

 

Ba năm trường Nguyễn đọng lại gì 
Ghế chê bàn chán 6 mùa thi 
Ba mùa phượng nở duyên hạnh ngộ 
Đời từ độ ấy ta bước đi 
Như lá cuốn theo nước giữa dòng 
Dễ dầu để chọn được đục trong 
Bao người may mắn bao khốn khó 
Dẫu ta chung sẻ một tuổi hồng 
Ba mươi năm lẻ nợ tang bồng 
Ta lại gặp nhau muốn hay không 
Cùng cười ha hả nhìn tóc bạc 
Nhìn dấu chân chim có chạnh lòng ??

 

Cánh Cò chở nắng qua sông
Chở theo một đám mây hồng Cò ơi
Đồng xanh Cò cứ dạo chơi
Cho hương lúa mạ thấm nơi cánh Cò
Dòng sông bến nước con đò
Có nàng thôn nữ nhờ Cò chở thơ
Nhờ Cò mang đến bến mơ
Trao cho người ấy đang chờ dưới trăng

 

Anh đi xa để lại chiếc áo bạc màu
Cho em giữ em cất làm kỷ niệm
Những ngày vắng anh dài biền biệt
Ôm áo vào lòng em thấy ấm áp hơn

Em mân mê từng đường chỉ đã sờn
Những chiếc khuy bình thường sao thân thiết

Áo màu đất , màu cỏ úa hay màu gì không biết
Chỉ nghe đậm mùi mồ hôi rất con trai

Nâng niu hoài chiếc áo trên tay 
Áp vào mặt để nghe lòng rạo rực
Ôm chiếc áo từng đêm em thao thức
Quân trường xa anh có lạnh lắm không?

Cao nguyên mưa rừng với nắng gió mênh mông
Vai áo anh sờn và mảng lưng đẫm ướt
Em vẫn thấy nụ cười anh không khác trước
Vẫn dáng vội vàng những bước chân mau
Em lại gặp anh từ chiếc áo bạc màu ...


Khoảng 1990

 

 

 

 

Quê hương mảnh đất nơi xa ấy
Đau lòng lúc dứt áo ra đi
Quê hương mỗi ngày mong trở lại
Gói yêu thương còn mất những gì
Quê hương bao đêm dài mộng mị
Trưa hè lưng áo đẫm mồ hôi

Hàng cây cũ già không đếm tuổi
Bông điệp vàng rải nắng lên trời
Quê hương là tiếng cười bè bạn
Trong veo ngân vọng hết tuổi thơ
Màu mực tím lung linh trang vở
Mái tóc ai khiến gió thẫn thờ
Quê hương là xôn xao xóm nhỏ
Hẻm quanh co lối sỏi gập ghềnh
Chuông nhà thờ sớm chiều ngân nga đổ
Nón lá che nghiêng vạt trời xanh
Quê hương là nhành lan màu tím
Nâng niu trao và e thẹn nhận về
Quê hương là cành hoa huệ trắng 
Tiễn người bước ra khỏi cõi mê
Quê hương giữ dùm ta tuổi trẻ
Giữ dùm ta hết thảy bộn bề
Phố xá ồn ào đông chừng ấy
Còn kia khoảng trống đợi ta về

THÚY NGA A SÁU

 

 

 

"Mùng một tết Cha , mùng hai tết Mẹ , mùng ba tết Thầy". 

Kính gửi đến quý thầy cô và bạn học tấm lòng học trò cũ với màu mực phai và giấy ố vàng của 30 năm trước 

 

TRƯỜNG CŨ 
(về Nguyễn Thượng Hiền thân yêu


Tôi đi qua trường cũ 
Một chiều mưa bay bay 
Kỷ niệm xưa ập đến 
Bồi hồi sao chiều nay 

Mưa vẫn đều hạt rơi 
Xôn xao bao nỗi nhớ 
Tôi đứng bên đường đó 
Ngó mãi đang sân trường 

Tôi yêu lắm trường tôi 
Hàng cây bãi cỏ bức tường vôi 
Tiếng chuông báo đến giờ vào học 
Tiếng vui đùa mỗi buổi ra chơi 

Nhớ giờ lên lớp nghe cô giảng 
Phấn trắng vương theo vạt áo dài 
Ở trên bục cao cô có biết 
Cuối lớp này em ăn vụng ô mai 

Những ngày đi học quên sao được 
Vui hân hoan khi nhận điểm mười 
Có bữa ham chơi bài không thuộc 
Xấu hổ ghê dở khóc dở cười 

Tôi nhớ thầy cô nhớ bạn tôi 
Nhớ bao mơ ước thuở đầu đời 
" Lớn lên mình sẽ làm cô giáo 
Không mắng học sinh chỉ mỉm cười" 

Ba năm nhanh quá vụt qua rồi 
Thêm bao sợi bạc tóc thầy tôi 
Tôi biết nhiều sợi vì tôi đó 
Vất vả làm sao học trò lười 

 

 

Bảng đen phấn trắng mến yêu ơi 

Từ nay tôi xa các bạn rồi 
Tiếc sao ngày ấy không chăm học 
Để thầy cô buồn mãi về tôi 

Tôi đứng đây bên ngôi trường tôi 
Ao ước thời gian quay trở lại 
Được học hành được thầy cô chỉ dạy 
Tự nhủ lòng mình sẽ phải ngoan hơn 

Tôi ước thời gian quay trở lại 
Một lần thôi dù chỉ một lần thôi 
Mặc áo trắng và tay ôm cặp táp 
Cùng bạn bè ríu rít lượm phượng rơi

Thúy Nga A Sáu

 

Một chiều mưa 9-1986

 

 

 

 

 

 

 

HẠ LỖI

 

Ngày học cuối phuợng hồng ơi có biết

Hôm nay đây là lúc nói giã từ

Là trả lại nỗi niềm trong lưu bút

Là bắt đầu mùa nắng của tương tư

 

Là thiếu vắng giọng cười người ấy

Tóc chớm vai tà áo dịu dàng

Ánh mắt không còn nơi đậu lại

Lần đầu ta mất mát hoang mang

 

Chín tháng học trôi qua nhanh thế

Ta ấp ta nuôi giấc mộng vàng

Ta chờ mãi dịp nào thổ lộ

Không ngờ thoắt cái đã hè sang

 

Hoa phượng đỏ cháy lòng khao khát

Nắng hạ mang người ấy xa rồi

Ta ước về được khung trời cũ

Để nói với người một câu thôi

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

 

 

 

 

 

 

MƯA SÂN TRƯỜNG

 

 

Giờ ra chơi cơn mưa chợt đến

Chen hành lang cùng ngắm sân trường

Trăm cánh tay chìa ra nghịch nước

Cả ngôi trường chìm đắm trong sương

Sát bên nhau nghe mưa hắt ướt

Giọt trên mi giọt đậu bờ vai

Giọt thánh thót tuôn trên lá biếc

Một giọt hồng đậu xuống hồn ai

Những cơn mưa cứ tiếp nối dài

Nối theo những cuộc tình vụn vỡ

Hẹn cơn mưa sân trường dang dở

Gặp người xưa trả lại giọt hồng

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

 

 

NUỐI TIẾC

 

Tôi đi tìm nguồn cơn

Nỗi nhớ từ đâu đến

Từ nụ cười chúm chím

Hay từ hàng mi nâu

 

 

Từ buổi gặp trên lầu

Nghe giọng em lảnh lót

Cổng sau trường trung học 

Lén nhìn em thật lâu

 

Hay từ đêm mưa ngâu

Thao thức không ngủ được

Mưa giăng như tóc biếc 

Đổ trên bờ vai em

 

Nỗi nhớ chưa kịp quen

Đã nhường cho nuối tiếc

Chiều hôm qua tôi biết

Tôi đã người đến sau

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

 

 

 

 

 

 

LƯNG ONG

 

Bao năm rồi ta nhớ

Áo dài ôm lưng ong

Tà nhẹ bay quấn quít 

Làm ta rối ren lòng

 

Bao năm rồi ta nhớ

Mắt đen hàng mi cong

Một ánh nhìn lúng liếng

Ta đứng như trời trồng

 

Bao năm rồi ta nhớ 

Tơ mịn trên má hồng

Sân trường ngày đầy nắng

Ta ngã vào khoảng không

 

Hôm nay ta lại nhớ

Mắt đen và lưng ong

Ước dòng đời vội vã

Chưa làm phai má hồng

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

 

 

 

 

 

BÀI NHỚ NHỎ

 

 

 

 

Vạch phấn trắng giờ là ranh giới

Chia đôi bàn bởi hai đứa giận nhau

Cái mặt hiền, thế mà dám giận lâu

Khều mấy bận vẫn không thèm nhúc nhích

 

Mình thích nghe tiếng nhỏ cười khúc khích

Giỡn thầm thì lúc thầy giáo quay lưng

Giờ ra chơi cùng la hét tưng bừng

Khi vui quá nhảy lên bàn lên ghế

000-----------------

Cái vạch phấn sao giờ xa rộng thế

Cách biển đông- nửa trái đất mất rồi

Nhớ bờ vai có tí tóc buông lơi

Nhỏ có biết mình nhớ không hở nhỏ ????

 

( Cái cảm giác lạc mất bạn bè nó dai dẳng lắm và đầy nuối tiếc)

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

NƠI TÔI VỀ

 

Có một nơi tôi mong về nhất

Là nơi cất giữ giấc mơ tôi

Tuổi Mười lăm chập chững vào đời

Năm mươi đứa cùng viết nên cổ tích

Sáng nắng chiều mưa chiếc cặp đen nặng trịch

Sách vở bộn bề vẫn giấu một cuốn thơ

Mực tím nghiêng toàn nét chữ dại khờ

Chép chữ " yêu" - hỏi " yêu là gì thế"

Một cậu bạn lanh chanh rành rẽ

" Anh tớ biết yêu, giờ hết yêu rồi"

Đám lâu la xúm lại hỏi tơi bời

" Yêu là sao , kể , tụi tao học hỏi"

" Anh ấy nói chợt một ngày chới với

Tim chuyển tông đập nhịp chết người

Khiến quên ăn quên đứng quên ngồi

Chỉ tại bởi một bờ vai tóc xoã....

Tình yêu đến rồi tình đi vội vã ..."

Kể cô nghe cô bảo " Tại ... trẻ con"

 

Có một nơi tôi giấu những giận hờn

Giấu nước mắt ôm cái gai vào ngực

Đến bờ kênh nơi cuối trường thổn thức

Bông lục bình tím đẫm nỗi lòng tôi

 

Có một nơi không thiếu những nụ cười

Đá banh ,nhảy dây, chơi u, trêu cô giáo

Lấy cả mực vẩy nhau vào lưng áo

Đứa ha ha, đứa nước mắt lưng tròng

 

Có một nơi chưa yêu quý thật lòng

Chỉ đến lúc xa rồi mới nhớ

Níu thời gian nhưng chẳng còn kịp nữa

Hết mùa thi mỗi đứa một phương trời ...

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

 

 

 

 

 

 

BÀI KÝ ỨC

 

Từ nửa vòng trái đất 

Tôi về tìm ký ức 

Những ngày tươi đẹp nhất

Tuổi hoa niên

Ngôi trường yêu dấu

Nguyễn Thượng Hiền

 

Ngã tư ngày ấy

Xe chạy liên miên 

Cố tìm chút quen

Vuột mất ... 

 

Hàng cây đã già

Bạn bè đã xa

Toàn gương mặt lạ

Bất chợt ...

Lệ nhoà...

 

Cổng trường vẫn đó

Sân trường vẫn đây

Trời thay màu mây

Tường thay màu áo

Tiếng thầy cô giáo

Giảng bài vang vang

Chân bước ngỡ ngàng

Là tôi Mười sáu

Tung tăng chim sáo 

Theo bạn đến trường

Gieo chút vấn vương

Cho người trong mộng

Hộc bàn thật rộng

Vạch phấn thật dài

Gom hết nơi này

Trao nhau ký ức

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

 

SẦU ĐÂU TÍM

 

 

 

 

 

 

 

Hoa sầu đâu tim tím 

Chỉ nở vào mùa xuân

Anh gặp em mùa hạ

Mà nhớ thương vô ngần

 

Quai nón em màu tím

Áo em màu thiên thanh

Em chỉ nghiêng vành nón

Trăng rớt vào lòng anh

 

Anh hoá thành thi sĩ

Trốn sau nón tìm thơ

Cắn bút anh gieo ý

Sao chữ bay hững hờ

 

Toàn những lời vụng dại

Chắc chẳng bận lòng em

Thơ anh em trả lại

Quay lưng như chưa quen

 

Từ đó sầu đâu tím 

Không chỉ nở mùa xuân

Thu đông rồi sang hạ

Sầu trong anh trăm lần

 

Hoa sầu đâu tim tím

Biến thành hoa bâng khuâng

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

NHỚ ẤY

 

Em cô bé "trên trời rơi xuống"

Anh ngu ngơ cũng " té giếng từ trời"

Chẳng hiểu sao cùng đúng một nơi

Lại bị xếp ngồi chung một lớp

Ở cái tuổi hết nhỏ mà chưa lớn

Làm cái chi cũng tỏ dại khờ

Còn nhìn đời bằng mắt ngây thơ

Còn chưa biết điệu đà làm dáng

Lết đến trường cho qua ngày tháng

Đứa đầu bàn đứa góc lớp lơ ngơ 

Khi đấy - đây khi tớ- cậu vu vơ

Khi mượn bút, khi cóp pi bài tập

Vấp phải nhau giữa hành lang tấp nập

Mượn vở về chỉ để ngắm và mơ

Lòng nhóm nhen lên chữ đợi chờ

Mai đến lớp gặp nụ cười hy vọng

Thoắt ba năm trôi hết thời hoa mộng

Ra khỏi trường áo trắng vẫn trắng tay

Tình trong tim vẫn chưa dám tỏ bày

Lá thư yêu vẫn nằm trong nhật ký

....

Rồi từ đấy cứ mỗi mùa phượng vỹ

Lại nhớ trường và nhớ ấy ngày xưa ...

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

MƯA NHỎ

 

Chiều nay cơn mưa nhỏ 

Ghé vào sân nhà em

Nắng đang hồng rực rỡ

Vội trốn vào mây êm

 

Mưa đọng trên lá biếc 

Những hạt ngọc xanh ngời

Mưa mang cô chủ nhỏ

Bay về miền xa xôi

 

Nơi bông tràm rải nắng

Vàng li ti bên đời

Trên dòng kênh yên vắng

Hoa lục bình quên trôi

 

Nơi hoa trinh nữ tím

Lá nhẹ khép mơ màng

Và có con sáo nhỏ 

Chưa biết buồn sang ngang

 

Nơi phượng hồng thắp lửa

Nơi ngọc  lan ươm mơ

Và dưới khung trời ấy

Ta quen nhau tình cờ ...

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

 

 

 

 

ĐỒI GIÓ

 

Anh có còn chờ em 

Nơi đồi cao đầy gió

Nơi mượt mềm thảm cỏ

Với tay là hái trăng

Bông cỏ may lăn tăn

Níu theo chân mình bước

Hoa sim màu tím ngọt

Lác đác lưng chừng đồi

Gió đùa tóc rối bời

Má em hồng ổi chín

Nằm nghe anh kể chuyện

Cổ tích hai đứa mình

Che bàn tay lim dim

Ngắm trời xanh trong vắt

Nghiêng qua gặp ánh mắt

Anh chỉ nhìn em thôi

Đọng lại một nụ cười

Em thấy mình hạnh phúc

Kéo tay em vào ngực

Nghe tim anh đập không

Cả không gian mênh mông

Thu vào trong hơi thở

...

Trên ngọn đồi đầy gió

Anh có còn chờ em

 

Thúy Nga A Sáu

 

 

NHỚ PHƯỢNG

Giờ đây tớ nhớ phượng hồng

Nhớ từng khuôn mặt ngồi chung lớp mình

Những cô bạn gái xinh xinh

Những ông quỷ sứ yêu tinh giáng trần

Nhớ từng bỡ ngỡ tần ngần

Nhớ màu nắng gắt của lần cúp cua

Nhớ xoài tượng nhớ cóc chua

Nhớ khung cửa sổ nhớ mưa sân trường

Nhớ ai dáng dấp phong sương

Nhớ ai e lệ vấn vương tóc thề

Nhớ con hẻm lối chung về

Nhớ xe đạp nhớ nhỏ chia chung bàn

Khung trời Nguyễn rộng mênh mang 

Ba mươi năm vẫn mơ màng nhớ thương !!

 

Xin gởi yêu thương đến từng thành viên A 6 !!

 

Thúy Nga A Sáu